Thứ năm, ngày 5/12/2024

Câu chuyện tháng 8: Bác yêu các cháu

Thứ Năm 01/08/2019 16:10

Xem với cỡ chữ
Một buổi sáng tháng 5 năm 1953, Bác dành hẳn một ngày đến chơi với các cháu trong trại mẫu giáo ở chiến khu.

 

Một buổi sáng tháng 5 năm 1953, Bác dành hẳn một ngày đến chơi với các cháu trong trại mẫu giáo ở chiến khu.

Bác đến mà không báo trước. Nhưng Bác vừa qua con suối nhỏ, bước vào cổng trại, thì các cháu bé đã nhận ra Bác. Các cháu chạy ùa ra ôm chầm Bác. Cháu Minh Phương bé nhất, được Bác bế lên; cháu hôn Bác và vuốt râu Bác, Bác xếp các cháu đứng vòng quanh sân, rồi Bác hồn nhiên cầm tay các cháu cùng nhảy múa. Xong rồi, Bác chia kẹo và rút trong túi áo nâu ra một bộ ảnh màu. Bác cho các cháu xem và đố các cháu bức ảnh vẽ cái gì. Đến trưa, Bác ăn chung với chị em giáo viên, cơm ăn với tương và rau.

Ăn xong, Bác đã đi nằm được một lúc thì ở cuối dãy nhà bên kia sân có tiếng ho của một em bé. Bác cho gọi chị Hòa lên hỏi: “Cháu nào ho đấy? Sao ho dài thế? Cô phải liệu trông nom và đừng để lây sang cháu khác”. Rồi Bác dặn thêm chị Đơ: “Ngoài vườn có cây dại, giữ gìn đừng cho các cháu ăn phải quả độc đấy”. Chiều đến, Bác lại ra sân múa hát với các cháu.

Lúc Bác trở về khu Trung ương rồi, đồng bào có biếu Bác chai mật ong. Bác không uống, Bác bảo để dành cho các cháu. Một lần nữa, Bác nhận được một hộp bánh ngon, Bác bảo mang tận tay cho các cháu.

Lần thứ hai Bác đến thăm khu trại mẫu giáo.

10 giờ trưa, máy bay giặc lượn nhiều vòng trên đầu rồi ném bom xuống bản bên cạnh. Dạo này địch ráo riết thực hiện kế hoạch Na-va, hàng ngày ném bom bắn phá căn cứ địa của ta. Bác ngồi dưới hầm, ôm các cháu vào lòng. Máy bay đi rồi, Bác bảo các đồng chí ở đây nội ngày mai phải chuyển tất cả các cháu vào khu Bác ở,  ở đấy có hầm hố chắc chắn hơn. Các chị chuyển lời Bác lên đồng chí phụ trách. Đồng chí này cân nhắc: “Chỗ Bác làm việc cần giữ yên tĩnh, bí mật, an toàn. Vậy tạm thời bố trí người để mỗi sáng đưa các cháu vào rừng, tối đưa về trại. Trong khi đó trại sẽ sửa sang lại hầm hố cho các cháu”.

Chiều hôm sau, Bác gọi dậy hỏi tình hình. Sau khi nghe chuyện ấy, giọng Bác bỗng trầm xuống: “Nội đêm hôm nay, nếu các cô, các chú không chuyển hết các cháu về chỗ Bác, thì Bác không thể nào yên tâm được”.

Lần này, lời nhắc nhở của Bác thấm thía vô cùng. Ngay trong đêm ấy, một đơn vị bộ đội được điều động đến, mỗi chiến sỹ cõng một em, lội đồng, vượt núi đưa vào khu rừng nơi Bác ở.

Tài liệu dùng cho sinh hoạt chi bộ, MTTQ và các đoàn thể chính trị - xã hội năm 2019 - Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy

CÁC BÀI VIẾT KHÁC: